av Thanh Nguyen
385,-
Poem by Nguyen ThanhL¿I M¿ ¿¿UNh¿ m¿t lãng t¿ k¿t thúc khöng ¿¿i bôn ba qua tr¿m n¿o ¿¿¿ng tr¿n, v¿i tuy¿n t¿p ra m¿t ¿¿u tay H¿n Thôi M¿a T¿nh, nhà th¿ Nguy¿n Thành chính th¿c ¿¿n v¿i ¿¿c gi¿ qua tác ph¿m riêng c¿a mình.Say mê t¿ nh¿ng büi ¿¿u ng¿i gh¿ nhà tr¿¿ng, nh¿ng mãi sau này Nguy¿n Thành m¿i ¿¿n v¿i th¿ và ¿¿¿c b¿n bè bi¿t nhi¿u qua v¿n hóa m¿ng. Th¿ anh không l¿ v¿i m¿i ng¿¿i, nh¿ng h¿u h¿t ¿¿¿c in chung tuy¿n t¿p nhi¿u tác gi¿ và ¿¿ l¿i r¿t nhi¿u c¿m xúc cho gi¿i yêu th¿.T¿t nghi¿p ngành C¿ khí và Qün tr¿ kinh doanh, Nguy¿n Thành lang b¿t trên con ¿¿¿ng m¿u sinh mà hi¿m có b¿n bè nào tin r¿ng anh s¿ ¿¿n v¿i th¿. V¿y mà khi b¿¿c vào tüi "tri thiên m¿nh", ng¿¿i quen b¿t ¿¿u ng¿c nhiên khi phát hi¿n nhân t¿ tài hoa v¿i nh¿ng bài th¿ giàu tính v¿n h¿c, ¿¿y ¿u t¿, tr¿c tr¿ c¿a ki¿p nhân sinh. Th¿ Nguy¿n Thành hi¿n hòa bao dung, có khi mang âm h¿¿ng Thi¿n h¿c nh¿ chính con ng¿¿i ¿¿i th¿¿ng c¿a anh. Không bon chen. Không danh v¿ng. Không m¿ ti¿n tài và m¿t cüc s¿ng xa hoa. Nguy¿n Thành¿¿n v¿i th¿ b¿ng s¿ Ung Dung T¿ T¿i, không quan tâm ¿¿¿c, M¿t, B¿i, Thành. Và t¿ ¿ó ch¿t th¿ anh tr¿i r¿ng, chinh ph¿c ng¿¿i ¿¿c b¿ng Tâm Th¿ trong sáng nh¿ chính con ng¿¿i th¿t c¿a mình.Nh¿ m¿t ngh¿ nhân truy tìm chân lý trong sáng tác, Nguy¿n Thành mài gi¿a con ch¿ ¿¿ ¿¿p th¿t cho tác ph¿m. Ch¿t th¿ anh bao g¿m c¿ Th¿c, H¿... Trong ¿ó tình yêu gia ¿ình ¿¿¿c th¿ hi¿n pha tr¿n gi¿a quá kh¿ và hi¿n t¿i, dung hòa c¿ trong và c¿m xúc b¿t ch¿t bên ngoài ¿¿ nói lên tình c¿m sâu n¿ng, nh¿ng không thi¿u ¿i bóng dáng ng¿¿i v¿ hi¿n, g¿n bó t¿ nh¿ng tháng n¿m gian khó...L¿i th¿ nh¿ xoa d¿u, khuy¿n nh¿: Hãy quên ¿i nh¿ng khó kh¿n trong ¿¿i s¿ng, và ¿¿n v¿i nhau b¿ng tâm th¿c G¿ng Cay Müi M¿n... C¿a s¿ nguyên s¿ Ngày ¿y, m¿c dù tüi tác ¿ã ch¿t ch¿ng.......